Mong Manh
Yêu thương chua xót mộng sầu ai
Có duyên không nợbiết sao đây
Người đó ta đây mong chờmãi
Hỏi ai sương gió vẫn miệt mài
Đừng yêu đừng nhớ đừng mong đợi
Đừng để tơ vương chút bụi trần
Lời thơ chất chứa bao mòn mỏi
Đắm đuối si mê vẫn gọi mời
Trái tim này mãi không bình lặng
Mặc cho tạo hóa cứ vần xoay
Ngày xa đêm cách thêm hoang vắng
Lặng lẽ tâm tư nhạt ánh trăng
Hỏi lòng từng lời còn nhớ đến
Bao ngày không gặp thấy băn khoăn
Bao ngày không gặp thấy băn khoăn
Cho cơn bão tình yêu chợt tới
Hay chỉ đắng cay tiếc một thời
Duyên kiếp bẽ bàng gieo tăm tối
Tình đến tình đi lại nghĩa chi
Vụng về ngây dại câu yêu vội
Mới biết ngẩn ngơ niú một đời….
Coitien74@22-09-2011
No comments:
Post a Comment