Dại Khờ
Chia tay ngày ấy buồn vợi vợi
Người đã khuất xa tận cuối trời
Ta vẫn nơi đây trong thương nhớ
Cay đắng mặn môi qúa rã rời
Thuở ấy thơ ngây lẫn dại khờ
Ngẩn ngơ chờ đợi lá vương thơ
Thẹn thùng e ấp vai kề má
Hồn chợt bối rối nhẹ ước mơ
Vầng trăng ai hờ hững cắt rời
Để ta cách trở đứa mỗi nơi
Vì đâu mắt nhòa theo nhung nhớ
Tim hồng sao cứ mãi chơi vơi
Tại e ngại cách chia biển rộng
Hay núi đồi trùng điệp mênh mông
Nên bước chân đã chùn sợ mỏi
Quay mặt cúi đầu ngại thủy chung
Phủ tím hoàng hôn gió miên man
Giấc mộng trăm năm đã lụi tàn
Đường cô đơn chỉ ta riêng bước
Chúc người mãi hạnh phúc chứa chan….
Coitien74@05-09-2011
No comments:
Post a Comment