Vĩnh Viễn Mất Nhau
Rồi một ngày, nhìn người đi lặng lẽ
Bước chân xa, khuất lấp cuối chân mây
Tim chua xót, ngẹn ngào câu ước hẹn
Ai mong chờ, ai quay mặt đắng cay
***
Rồi một ngày, trong u sầu khắc khoải
Không gian buồn, nhòa nhạt những vì sao
Ai vội trách, tình mình mau chợt mất
Kẻ ở người đi sao qúa vô tình
***
Rồi một ngày, có người trong kỷ niệm
Bỗng chợt về, đậm nét trái tim côi
Ai khẽ tiếng, như hồn vừa chợt nhớ
Có phải con tim vẫn mãi yêu người
***
Rồi một ngày, tỉnh cơn mê tình lỡ
Mới biết mình, vẫn chỉ sống trong mơ
Sao cứ chơi vơi cứ mãi dại khờ
Dĩ vãng tìm về qúa khứ nơi nao
***
Rồi một ngày, chợt thấy hồn quay quắt
Nhớ mắt nhớ môi nhớ qúa nụ cười
Mới biết còn yêu người chưa quên được
Có ăn năn, hối tiếc đã muộn màng
***
Rồi một ngày, gặp ai trên phố nhỏ
Mắt cay se sắt chợt ướt xót xa
Người cùng ai, trong tay vui hạnh phúc
Ta biết mình, đã vĩnh viễn mất nhau…
Coitien74@ 26-06-2011
No comments:
Post a Comment